Có những ngày bão tố lại ghé qua
Em chỉ biết chôn mình vào trong thinh lặng
Đêm đen kia chắc biết giọt nước mắt em mặn đắng
Cũng một thời đêm lẳng lặng khóc thầm.
Có những ngày muốn quên hết khoảng trời thương tâm
Quên hết lỗi lầm và sống như loài hoa dại
Quên trách mình không lường trước được cuộc đời ngang trái
Quên những tàn phai thấp thoáng sau nụ môi cười.
Có những ngày muốn cất hết niềm riêng để sánh bước với người
Còn chút niềm tin vẫn liều mình mang ra đánh đổi
Chẳng bận tâm đường tình sẽ rẽ lối chia đôi
Chẳng bận tâm mai sau hai phương trời cách biệt.
Có những ngày muốn đốt cháy nổi đau cạn kiệt
Xem trái tim kia còn tha thiết đến nhường nào
Vết thương xưa còn thét gào trong đêm tối lao đao
Giấc mơ nào còn làm phiền em say ngủ.
Có những ngày đắng cay, tủi hờn đều có đủ
Em đâu cần vội vã nắm lấy một bàn tay
Một mình em vẫn ru em đi qua hết tháng ngày
Chỉ những đêm cô liêu mới thấy đêm dài bất tận.
Em đâu dối gian mà cuộc đời lắm lận đận
Mai hết tuổi xanh chỉ tựa cánh hoa tàn
Thế gian này còn ai nghe em kể những điều dở dang
Hay chỉ mình em viết về muôn ngàn chới với.
Có những ngày...còn lại chút đam mê đem nghênh chiến với đời.
18/07/2021 - LHT