Linh Hồn Tuyết

Linh Hồn Tuyết

Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

Lỡ làng

Lối mòn tim em đã bao lần anh đến
Nắng hồng lên cao soi sáng cả miền đau
Trời bỗng trong xanh, mây hát khúc an lành
Hoa vừa nữa nụ biết dệt mộng uyên ương.
 


 Mây đẹp lung linh chưa kịp khoe thân mình trước gió
Gió vội đổi chiều mây hóa thành mưa bay
Nắng cũng đê mê tắt vội khi trời chưa sẫm tối
Như anh đổi lòng mặc em giữa bão giông.
Biết phải trách ai khi thuyền không cập bến
Trắc trở mái chèo lỗi nhịp những yêu thương
Tình ta dang dở em dấu lệ vào khúc đơn phương
Để đêm đêm nghe nổi đau trở mình than thở
Hạnh phúc êm đềm cớ gì tan theo bọt nước
Để sóng cuộn trào thuyền về đáy đại dương
Tiếc nuối vấn vương em ngụp lặn trong bể đời sầu muộn
Trong giấc chiêm bao ru khúc vọng cổ buồn lệ hoài tuôn.
                                                       Hoài Thương

Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014

Đôi mắt sầu





Này em đôi mắt đen, màu cô độc
Em giấu gì vào trong đôi mắt ấy
Mà ánh nhìn em buồn diệu vợi
Miệng môi cười sao mắt cứ lặng thin.

Rồi mỗi khi đôi mắt đổi ánh nhìn
Hằn lên sau đôi mi một cõi đời tĩnh mịch
Thấp thoáng những đau thương, nỗi niềm và sầu muộn
Những ký ức in hằn theo ngày tháng đã rêu phong.

Lúc xa xăm đôi mắt em chẳng giống một dòng sông
Mà mênh mông cả một biển khơi dậy sóng
Những ưu tư chất chứa nơi đáy lòng trĩu nặng
Bỗng dạt dào theo sống vỗ vào mông lung.

Em ơi, đôi mắt đen ánh nhìn băng lạnh
Đôi mắt sầu sao che hết nổi cô liêu
Những niềm riêng em cất giữ giữa dòng đời đơn lẻ
Giữa đêm trường mi khép lại, mắt buông .......giọt lệ rơi.........

                                                           Hoài Thương

Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

Một lần siêu thoát

 
Trong hành trình đi về miền ký ức
Ta để quên…………………..
 tình yêu trên cỗ máy thời gian
Để hôm nay nghe nổi đau trở mình thăm hỏi
Phút sai lầm………………….
 yêu thương lỗi nhịp có buồn không?
Rồi sầu đau chợt giao thoa màu ký ức
Niềm hạnh phúc vỡ đôi…………….
  vạn vật bỗng khóc òa.
Trong mê cung con ve sầu ma mị
Cất khúc nhạc lòng giải thoát những thây ma
Có con sâu uống men sầu phơi mình trên kẻ lá
Cả rừng xanh lột xác nhảy múa tưng bừng.
Bất chợt……….
Mây ngừng bay rủ trăng về dệt mộng
Gió giận hờn kéo bão tố mưa sa
Gieo đau thương lên khung trời yên ả
Giấc mộng vỡ tan……………………
…… thân tàn tạ… kiếp điêu tàn
Đêm đêm khi bóng tối trở mình than thở
Nổi đau rạn vỡ thành từng hạt pha lê
Cùng dư âm, giọt sầu, mảnh tim vỡ
Hóa mây đen gõ cửa cõi ta bà
….Bỗng dưng ta….một lần siêu thoát.
                            Hoài Thương