Linh Hồn Tuyết

Linh Hồn Tuyết

Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Chẳng thể nào..........!

Chẳng thể nào mình quên được đâu anh
Khi lòng ta còn đậm màu thương nhớ
Đêm cô liêu em đi vào cõi lặng
Tìm vần thơ em họa bức chân tình.

Trong giấc mơ tìm kiếm một bóng hình
Vệt ký ức, dư âm, mảnh tình vỡ
Cùng thủy chung em khắc mãi trong lòng
Nên giọt buồn triền miên trong miền nhớ.

Chẳng thể nào xoa dịu và phai phôi
Khi trái tim trải đầy vết loang lỗ
Đôi mắt buồn em dấu niềm sầu muộn
Thả hồn theo gió dệt tình như mơ.

Trong bóng tối đêm trở mình than thở
Ngược thời gian tìm ngày phủ rêu xanh
Mảnh trăng treo giữa vòm mây loang lỗ
Bến cô liêu sao trăng cứ hững hờ.

Vì trót thương nên em cứ đợi chờ
Trăng muôn đời vẫn nói hộ lòng em
Tấm lòng son hình bóng chẳng phai mờ
Buồn thiên thu ru mộng tình đơn lẻ.

Chẳng thể nào mình nói hết nổi niềm
Cho lòng thôi đau quặn lệ thôi rơi
Anh bên ấy năm tháng vẫn chờ mong
Em nơi này mỏi mòn bên bến đợi.

Em vẫn biết đời vô thường là vậy
Dẫu mặn nồng cũng chẳng thể bên nhau
Và con tim mang nặng một nỗi sầu
Mang đau thương vì cuộc tình dang dở.

Dẫu dối lòng ta chìm trong thinh lặng
Dẫu chữ tình theo ngày tháng rêu phong
Dẫu xa xôi và muôn ngàn cách trở
Thì suốt đời ta chẳng thể quên nhau.
                          Lanci Hoài Thương

Thứ Tư, 5 tháng 11, 2014

Độc Bước


Ước hẹn chưa tròn vẫn cứ mong
Niềm thương khắc khoải mãi trong lòng
Ngày quên vội vã buồn in bóng
Tối nhớ âm thầm huyễn hoặc trông
Nức nở thân cò nuôi ảo vọng
Âu sầu cánh nhạn đổ chiều đông
Đành thôi độc bước tìm vui sống
Mặc cảnh hồng trần bụi phủ phong.

               Lanci Hoài Thương

Thứ Tư, 13 tháng 8, 2014

Ngày mai ta đi



Ngày mai tắt nắng vội xa rời
Vạn dặm tàu đi nhớ chẳng vơi
Ngõ trước hàng cau buồn diệu vợi
Sân sau ngọn liễu cứ kêu trời
Vàng hanh vạt nắng làng quê hỡi
Xám xịt làn mưa viễn xứ ơi
Ta đi chốn ấy tìm tiên cảnh
Bỏ lại sầu bi giữa chợ đời.
                       18.07.2014
                       Lanci Hoài Thương

Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

Vệt sầu



Ngắm vết mưa rơi dạ bỗng sầu
Vì đâu vệt sóng lạc dòng sâu
Trong đêm tĩnh mịch buồn đơn lẻ
Quạnh vắng cô liêu tiếc mộng đầu
Nhẫn nại chờ ai về bến đợi
Dù là hẹn ước mộng Hồng Lâu
Thu qua mấy độ rồi đông tới
Mệnh bạc tàn phai một kiếp sầu.
                       Hoài Thương

Thứ Năm, 8 tháng 5, 2014

Tự khúc đêm trắng

Canh ba rồi ngủ đi thôi tôi ơi
Nghỉ suy chi, khóc chi cho muộn phiền
Bình minh lên sớm mai tôi thức dậy
Phải tô son điểm phấn mắt thâm quầng.
 
Dẫu có buồn hãy cố lên tôi ơi
Tình hợp tan là điều thường muôn thuở
Trách móc chi tại kiếp tôi lận đận
Đời bão giông thuyền nhỏ chẳng xuôi dòng.
 
Dẫu có đau hãy cố lên tôi ơi
Dấu lệ tình vào tim rồi cay đắng
Tại ông Tơ bà Nguyệt tay vun vén
Bỏ giữa chừng chỉ hồng hóa rêu phong.
 
Dẫu có sầu hãy cố lên tôi ơi
Mình Hằng Nga trên trăng tròn lẻ bóng
Dấu sầu vào đêm cùng mây ca hát
Sáng rọi nhân gian thoát khỏi vô thường.
 
Sống lạnh lùng hãy cố lên tôi ơi
Một kiếp người phong ba đời xô đẩy
Trái tim tôi lâu nay rỉ máu rồi
Đớn đau nhiều đến lúc hóa đá thôi.


Đường còn dài hãy cố lên tôi ơi
Bỏ lại sau lưng bao muộn phiền đau đớn
Yêu lấy hiện tại hãy vui và sống
Để tương lai thắp sáng khúc xanh ngời.
                        Lanci Hoài Thương

Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

Lỡ làng

Lối mòn tim em đã bao lần anh đến
Nắng hồng lên cao soi sáng cả miền đau
Trời bỗng trong xanh, mây hát khúc an lành
Hoa vừa nữa nụ biết dệt mộng uyên ương.
 


 Mây đẹp lung linh chưa kịp khoe thân mình trước gió
Gió vội đổi chiều mây hóa thành mưa bay
Nắng cũng đê mê tắt vội khi trời chưa sẫm tối
Như anh đổi lòng mặc em giữa bão giông.
Biết phải trách ai khi thuyền không cập bến
Trắc trở mái chèo lỗi nhịp những yêu thương
Tình ta dang dở em dấu lệ vào khúc đơn phương
Để đêm đêm nghe nổi đau trở mình than thở
Hạnh phúc êm đềm cớ gì tan theo bọt nước
Để sóng cuộn trào thuyền về đáy đại dương
Tiếc nuối vấn vương em ngụp lặn trong bể đời sầu muộn
Trong giấc chiêm bao ru khúc vọng cổ buồn lệ hoài tuôn.
                                                       Hoài Thương

Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014

Đôi mắt sầu





Này em đôi mắt đen, màu cô độc
Em giấu gì vào trong đôi mắt ấy
Mà ánh nhìn em buồn diệu vợi
Miệng môi cười sao mắt cứ lặng thin.

Rồi mỗi khi đôi mắt đổi ánh nhìn
Hằn lên sau đôi mi một cõi đời tĩnh mịch
Thấp thoáng những đau thương, nỗi niềm và sầu muộn
Những ký ức in hằn theo ngày tháng đã rêu phong.

Lúc xa xăm đôi mắt em chẳng giống một dòng sông
Mà mênh mông cả một biển khơi dậy sóng
Những ưu tư chất chứa nơi đáy lòng trĩu nặng
Bỗng dạt dào theo sống vỗ vào mông lung.

Em ơi, đôi mắt đen ánh nhìn băng lạnh
Đôi mắt sầu sao che hết nổi cô liêu
Những niềm riêng em cất giữ giữa dòng đời đơn lẻ
Giữa đêm trường mi khép lại, mắt buông .......giọt lệ rơi.........

                                                           Hoài Thương

Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

Một lần siêu thoát

 
Trong hành trình đi về miền ký ức
Ta để quên…………………..
 tình yêu trên cỗ máy thời gian
Để hôm nay nghe nổi đau trở mình thăm hỏi
Phút sai lầm………………….
 yêu thương lỗi nhịp có buồn không?
Rồi sầu đau chợt giao thoa màu ký ức
Niềm hạnh phúc vỡ đôi…………….
  vạn vật bỗng khóc òa.
Trong mê cung con ve sầu ma mị
Cất khúc nhạc lòng giải thoát những thây ma
Có con sâu uống men sầu phơi mình trên kẻ lá
Cả rừng xanh lột xác nhảy múa tưng bừng.
Bất chợt……….
Mây ngừng bay rủ trăng về dệt mộng
Gió giận hờn kéo bão tố mưa sa
Gieo đau thương lên khung trời yên ả
Giấc mộng vỡ tan……………………
…… thân tàn tạ… kiếp điêu tàn
Đêm đêm khi bóng tối trở mình than thở
Nổi đau rạn vỡ thành từng hạt pha lê
Cùng dư âm, giọt sầu, mảnh tim vỡ
Hóa mây đen gõ cửa cõi ta bà
….Bỗng dưng ta….một lần siêu thoát.
                            Hoài Thương

Chủ Nhật, 30 tháng 3, 2014

Khi nổi đau giao thoa màu ký ức


  Hình ảnh: Cảm Giác Yêu Một Người Cảm giác yêu thương vẫn kéo dài Sợ rằng giây phút người sẽ xa Chỉ còn mình ta ôm nỗi nhớ Nỗi nhớ xa vời lạnh buốt tim Có bao giờ người chợt nhớ ta Trong đêm vắng kéo dài không giấc ngủ Có lẽ lòng người đã từng yêu tha thiết Bóng dáng ai vĩnh viễn chẳng phải ta. Tác giả : Wind Moon
Khi nổi đau giao thoa màu ký ức
Trái tim buồn tan nát tình héo hon
Nổi cuồng phong lòng ta như dậy sóng
Như thiên thần gãy cánh giữa bão giông.

Ánh trăng khuya giật mình rời đỉnh núi
Rủ gió về ca hát giữa biển Đông
Con dã tràng thao thức còn se cát
Đợi sống về uống cạn những sầu vương.

Nắng bỗng hờn sao trời mau sẫm tối
Để cô đơn vây kín lối ngân hà
Mây ngừng bay hóa mưa mù giăng lối
Buộc đau thương chôn chặt giữa vô thường.

Nốt nhạc lòng ngân nga rồi vụn vỡ
Hóa men sầu thiêu đốt giọt kiêu sa
Khi nổi đau giao thoa màu ký ức
Thiên thần gãy cánh vạn vật khóc thương
                                               Hoài Thương(Linh Hồn Tuyết) 

Một phút lặng



      Hôm qua lỡ hẹn câu thề
Thế nên cái dạ đê mê ngậm ngùi
      Buồn ai sao nở chôn vùi
Bao nhiêu năm tháng ngọt bùi như mơ
      Xưa tôi dệt mộng đơn sơ
Giờ đây đôi ngã ngẩn ngơ nhìn trời
      Đau thương khổ lụy trên đời
Gửi vào mây gió về nơi……… ta bà
      Thương ai mắt ngọc dáng ngà
Hồng nhan bạc phận người ta rập rình
      Trầm ngâm niệm chú câu kinh
Cầu qua khổ ải yên lành,an vui………..
                                   Hoài Thương

Thứ Năm, 27 tháng 3, 2014

Ngày tắt nắng

Nắng đâu rồi sao vắng lặng thế anh
Em đi tìm, tìm hoài mà chẳng thấy
Ngày hôm qua em cười tươi trong nắng
Sao hôm nay mưa đổ mắt em cay.

Nắng đi rồi trời lạnh giá lắm anh
Xuân đã về sao đêm dài ngày rét mướt
Em tìm anh trên phố sầu lạnh buốt
Chờ nắng về ta hẹn ước nhé anh.

Nắng đi rồi trời bỗng không trong xanh
Cánh chim buồn ngược chiều trong điên dại
Hoa yếu mềm nên tả tơi trong gió
Mây của trời gió cũng vội cuốn bay.

Nắng đi rồi mọi thứ cũng đổi thay
Góc phố xưa rêu phong theo năm tháng
Hàng cây buồn thả lá vàng đi hoang
Ngược thời gian đi tìm người yêu dấu.

Nắng đi rồi có về nữa không anh
Bao lâu nay em cứ mãi đi tìm
Em đã bước thật vội những ngày mưa
Ở cuối đường sao không thầy ngày nắng.

*****
Phải chăng anh chính là những tia nắng
Còn thân em chỉ là những hạt mưa
Định mệnh chỉ gặp nhau lúc ban trưa
Lỡ duyên rồi tìm hoài không thấy nắng.
                                       Hoài Thương

Thứ Ba, 25 tháng 3, 2014

Tuổi 20 nụ cười tắt lịm

    Mặt trời tắt là lúc trần gian khoác lên mình một màu đen,màu của đêm,của nổi đau và những mảnh tình nghiệt ngã.Trong cái tĩnh lặng của căn phòng tôi giật mình nhận ra trong gương một cô bé chỉ mới 20 nhưng sao khuôn mặt sầu bi và điệu buồn đến thế.Tuổi 20 thôi mà,sao không còn vô tư và hồn nhiên như đám bạn cùng lứa nữa,nụ cười trên môi cô giờ trốn chạy về nơi đâu.Cô rất hay cười vì có ai đó đã từng nói rằng cô có nụ cười tỏa nắng,nụ cười của thiên thần sưởi ấm những trái tim băng giá,trông cô đầy sức sống và đẹp nhất khi cô cười.Thế mà giờ đây nụ cười ấy tắt lịm,cô cũng chẳng thèm tìm lại nụ cười ấy nữa.
    Tuổi 20 tan vỡ những ước mơ và mộng tình đẹp,trái tim mang một nổi đau,một vết thương không bao giờ lành.Có thể đến lúc nào đó nổi đau sẻ bị thời gian xóa mờ nhưng làm sao quên được tất cả,quên cái gọi là kỉ niệm,là qúa khứ,là tuổi thơ....tất cả đều gắn liền với mối tình đầu,với hình ảnh của anh.Anh đã cùng cô ước mơ về một tương lai xa xôi,một ngôi nhà hạnh phúc và hai trái tim vàng thế mà giờ anh đã đi thật xa rồi đấy thôi.

     Tuổi 20 cô đã từng đau đớn và gục ngã không biết bao nhiêu lần,chỉ là anh tìm đến cô những lúc anh cần,lúc cô cần anh thì nào thấy anh nơi đâu.Cứ thế không biết bao nhiêu lần anh trở về rồi lại bỏ co ra đi,rồi cô đau đớn và khổ tâm đến thế nào anh đâu nào hay biết.Có lẻ trái tim cô được tạo nên từ đau thương và nước mắt nên niềm đau với cô đã qúa quen thuộc.Giờ đây cô đang cố gắng sống tốt,cố gắng học tập và làm việc thật tốt để không bỏ phí hai chữ kiếp người.Ừ thì cô đã thay đổi rất nhiều,thay màu tóc,biết chải chuốt,biết môi son má phấn,biết gượng cười thật tươi trước mặt mọi người.Với cô cái hình thức tồn tại độc lập với bản chất,người ta thấy cô mạnh mẽ và yêu đời thế nhưng có ai biết cô đau đớn đến thế nào đâu,nụ cười của cô giả tạo lắm ,nó chất chứa bao suy tư và muộn phiền.
    Tuổi 20 biết im lặng với nổi đau và cảm nhận mọi thứ bằng trái tim băng giá.Không phải cô tự áp đặt cho bản thân mình như thế đâu,tại sóng gió cuộc đời cay nghiệt qúa nên cô phải tự ngụy trang cho bản thân thôi.Có đôi lúc niềm tin của cô vào tình yêu không còn, tình yêu với cô trở nên thật tầm thường nhưng đằng sau cái thờ ơ ấy ,ở đâu đó trong trái tim cô ngọn lửa tình yêu vẫn luôn cháy bỏng và không bao giờ tắt lịm.
                                                    Hoài Thương

Thứ Hai, 24 tháng 3, 2014

Cỏ và anh

Giọt buồn đem hong khô
Niềm vui không ở lại
Nổi lòng chẳng tan biến
Nổi sầu sầu triền miên.


Đêm đêm buồn giăng lối
Lòng tôi nổi cuồng phong
Trăng vàng chợt lẻ bóng
Gió tiếc thương không thổi
Mây ngậm ngùi ngừng bay
Sao tắt màu lấp lánh
Khóc thương đời đắng cay.

Cũng bởi những ngày nắng
Không thắng nổi ngày mưa
Nên men đời đủ vị
Đời phải phủ rêu phong.


Sao tôi không là sóng
Ở giữa lòng biển xanh
Ngàn năm xô cát trắng
Dạt dào dù bão giông.

Sao tôi không là mưa
Vỡ tan vào lòng đất
Trôi men sầu cay đắng
Ngọt ngào đời đẹp tươi.


Thân tôi là hoa cỏ
Người là gió ngát hương
Lạnh lùng và kiêu sa
Năm tháng cứ phiêu du
Tìm hoa và cỏ lạ.


Cỏ mỏng manh yếu đuối
Không giữ được gió kia
Dẫu nắng mưa dãi dầu
Dẫu héo mòn khô cháy
Vẫn nghiêng mình theo gió
Yêu mình gió mà thôi.

linhhontuyet(Hoài Thương)

Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

Cổ tích buồn



Chuyện kể rằng trần gian có nàng
công chúa ngây thơ
Lạc giữa đê mê trót yêu chàng
 hoàng tử đa tình
Thắm phải duyên nhau tay trong tay………
 phiêu du trong sương gió
Hẹn ước cùng nhau xây đắp giấc mộng đa đoan
Đẹp lắm duyên đôi ông Tơ bà Nguyệt vun vén
Ngưu Lang, Chúc Nữ trên trời
hát khúc hờn ghen

Một ngày bão giông câu hẹn thề
tan theo bọt sóng
Mộng tình vỡ tan nàng là công chúa dối lừa
Dấu lệ vào tim cùng chim muông
hát khúc ân tình
Cùng ông bướm múa lượn
dệt cảnh mộng thần tiên
Tình yêu trinh nguyên chôn dấu lòng đại dương …….
……………nào ai biết?
Để đêm đem sóng cuộn trào từng cơn thương nhớ
Hóa dã tràng se cát giữa bão giông. 

Sóng đời đẩy đưa nàng làm……..
 công chúa giá băng
Bao kẻ đắm say trót thương thầm trộm nhớ
Dẫu trồng cây si, dẫu cao sang, dẫu gấm vóc lụa là
Nhưng trái tim một lời nguyền ,một cánh cửa
…………vẫn khép chặt
Mắt buồn vời vợi……ngóng chàng
từ cõi xa xăm
Thời gian dẫu trôi nàng là………
 công chúa thủy chung
Ngày ngóng đêm trông rằng em chín đợi mười chờ
Dẫu bảo giông vẫn vượt muôn ngàn cách trở
Dệt mộng tình lên ngôi chàng ơi em giữ trọn câu thề.
                          Hoài Thương