Linh Hồn Tuyết

Linh Hồn Tuyết

Thứ Hai, 24 tháng 3, 2014

Cỏ và anh

Giọt buồn đem hong khô
Niềm vui không ở lại
Nổi lòng chẳng tan biến
Nổi sầu sầu triền miên.


Đêm đêm buồn giăng lối
Lòng tôi nổi cuồng phong
Trăng vàng chợt lẻ bóng
Gió tiếc thương không thổi
Mây ngậm ngùi ngừng bay
Sao tắt màu lấp lánh
Khóc thương đời đắng cay.

Cũng bởi những ngày nắng
Không thắng nổi ngày mưa
Nên men đời đủ vị
Đời phải phủ rêu phong.


Sao tôi không là sóng
Ở giữa lòng biển xanh
Ngàn năm xô cát trắng
Dạt dào dù bão giông.

Sao tôi không là mưa
Vỡ tan vào lòng đất
Trôi men sầu cay đắng
Ngọt ngào đời đẹp tươi.


Thân tôi là hoa cỏ
Người là gió ngát hương
Lạnh lùng và kiêu sa
Năm tháng cứ phiêu du
Tìm hoa và cỏ lạ.


Cỏ mỏng manh yếu đuối
Không giữ được gió kia
Dẫu nắng mưa dãi dầu
Dẫu héo mòn khô cháy
Vẫn nghiêng mình theo gió
Yêu mình gió mà thôi.

linhhontuyet(Hoài Thương)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét