Linh Hồn Tuyết

Linh Hồn Tuyết

Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

Sầu mang thân thể


Người đi biền biệt nơi đâu
Để tim ta mãi ưu sầu
Bao yêu thương ngàn câu hứa
Phải chăng ai đã quên rồi.

Đêm đêm ôm mộng lỡ làng
Giọt sầu giọt nhớ trào dâng
Trái tim đau ,lệ ngấn trào
Câu thương nhớ....sao bẽ bàng.

Trách sao được tình hai lối
Muộn phiền đem dấu làm thơ
Vẻ niềm riêng qua nét chữ
Viết nổi lòng đổi lấy niềm vui. 

Đã bao lâu rồi mình không liên lạc với nhau,anh nhẫn tâm đối xử với em thế sao anh. Một lần nữa anh chọn cách ra đi,anh đã bỏ rơi em.Em đã khóc ,khóc rất nhiều nhưng giọt nước mắt không cuốn trôi bao đau đớn và muộn phiền trong lòng em.Em đã cố gắng,cố gắng thật nhiều để gạt anh ra khỏi tâm trí em nhưng không thể.Ngày tháng cứ thế trôi,mọi thứ xung quanh em vẫn tươi cười và hoạt động theo những quy luật vốn có của nó, chỉ có em là khác thôi anh à.Em đang cố gắng học tập thật tốt,chữa bệnh và giữ gìn sức khỏe thật tốt,nhưng em không còn biết nụ cười là gì nữa rồi.Giờ người ta không còn thấy ở em một cô bé nhí nhảnh,vui tươi như ngày xưa nữa mà là cô bé có khuôn mặt buồn,đôi mắt hay nhìn xa xăm,đôi môi không nở nụ cười và lúc nào cũng chỉ có công việc.Phải,em thay đổi rồi đấy,nhưng vết thương lòng còn qúa lớn.Khi màn đêm buông xuống,khi tất cả đã chìm sâu vào giấc ngủ,mìh em trong màn đên,nước mắt lăn dài trên gối,em gào thét trong đớn đau,trong tuyệt vọng rồi dần thiếp đi vì kiệt sức......



 

Em sợ lắm khi hoàng hôn tắt nắng
Ký ức vô tình bóp nát trái tim đau
Gió đông về se lạnh lòng băng giá
Tuyết trong lòng tan chảy thành đau thương.

Em sợ lắm đêm dài mưa giăng lối
Suốt đêm trường ai nhặt cánh chiêm bao
Gió mây buồn khóc thương tình cay đắng
Góp nổi sầu cho tan mộng uyên ương.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét