Linh Hồn Tuyết

Linh Hồn Tuyết

Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2020

NGẠI ĐÔNG


Sáng sớm còn ngái ngủ
Bản nhạc cũ vang lên
Tiết trời se se lạnh
Ngoài trời mưa bụi bay
Hẵn là đông năm nay
Và những đông năm trước
Dù hẹn thề hay ước
Đông chẳng thể có ta
Gió đầu đông vội vã
Xoá vết một hình nhân
Giữa mênh mông cõi trần
Chẳng còn chi chới với
Lỡ mà mùa yêu tới
Ngươi đừng có lặng thinh
Những vệt xước trong tim
Biết đâu xin rửa tội
Tuổi xuân đã quá vội
Để kết án chung thân
Với mối tình lặng câm
Nên mắt kia thẫn thờ
Xuân đan hàng đứng chờ
Có hơi ấm đôi tay
Có bờ vai rộng gầy
Đợi ngươi cùng chung bước.

LHT
29/11/2020




Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2020

VỀ VỚI ĐAM MÊ


Em phản bội lại niềm đam mê Khi biết mình chẳng còn yêu thơ nữa Những câu ca trong đêm mưa viết dỡ Sợ rằng người lỡ thấu hết nỗi niềm em mang.
Cô gái đi qua thương tổn có trái tim đa đoan Thì mộng mơ dường như là điều không thể Và đôi lần nụ cười có in sâu dòng lệ Đêm một mình em về đếm hết những cô liêu.
Lòng chẳng còn tình tự biết bao điều Buồn bao nhiêu chẳng thể nói hết bằng câu chữ Tìm an yên em gửi hết vào màn đêm cất giữ Nghiệt ngã chi em bão tố đã qua rồi. Bài thơ em viết giờ chẳng còn hoài niệm xa xôi Chẳng nặng mang yêu thương của một thời xa ngái Em ru mình cho vết thương tình bé lại Về đi em, em đưa mình về với đam mê.
18/05/2020
Lanci Hoài Thương