Linh Hồn Tuyết

Linh Hồn Tuyết

Thứ Bảy, 15 tháng 5, 2021

ĐÁNH RƠI HÒ HẸN

Người đến từ nơi nào?
Sài Gòn tất bật hay phố núi mờ sương
Chiều bàng bạc trôi, vỗ về mưa đi hết những đoạn trường
Ngày nắng trở mình...
Em nghe sợi tình rơi rất nhẹ
Tưởng Nguyệt Lão thương em
Gieo sợi chỉ thắm sau bao tháng ngày cố gồng mình mạnh mẽ
Ngày người đến mang thấu hiểu và chân thành đánh rơi chiếc mặt nạ em cho là toàn vẹn
Chỉ biết ôm mặt rưng rức...
Nhân gian có người tường tỏ hết những điều em giấu vào đêm đen
Ngờ đâu lần nữa em tự ru mình, em tựa bóng em
Trời đất lặng thin....
Trái tim em giờ cũng lặng thin
Đêm trôi cho em giấc ngủ im lìm
Cho em quên tháng năm dài, xõa tóc ngang vai để xanh thêm thời con gái
Để cánh phượng tím hôm qua chẳng còn buồn nghi ngại
Cho em mơ giấc thiện lành
Điềm nhiên mang em về với con đường biếc xanh
Nơi in hằn những vết chân mây
Và con gió ngút ngàn lỡ đánh rơi sợi thương bên dòng suối dịu hiền
Nơi em đánh rơi hò hẹn
Phố núi giờ này người có nhớ em?


P/s: Tròn một năm....